Thương lắm miền trung ơi
Lũ lên nữa rồi, khổ quá miền trung ơi
Mảnh đất khô cằn gồng thêm mưa bão
Nửa đêm nghe tin lòng bao sầu não
Thương đến vô cùng, thương lắm đồng bào tôi
Lụt lại về rồi! Đừng về nữa lụt ơi
Bao tiếng kêu có nghe không trời hỡi
Đất oằn mình trên lưng biển nổi
Đôi mắt nào chát mặn những ngóng trông
Vợ chuyển sinh giữa biển nước mênh mông
Chồng gào khóc trong cơn tuyệt vọng
Chống thiên tai tựa như chống giặc
Chiến sĩ hi sinh rồi, ôi đất nước của tôi!
Thương làm sao đứa trẻ còn nằm nôi
Thương cụ già co ro trên mền lạnh
Thương cánh đồng đỏ au màu nước đục
Thương con đường dầm dãi những ngày đau
Xin trời thương cho nước rút mau
Cho mẹ cha được một đêm ngon giấc
Cho đất hồi sinh, cho tình người sau lũ
Kết thành hoa thành mật dâng đời!
Bùi Hoa