Tây Nguyên mùa nhớ!
Sẽ có một mùa hoa chảy hoài trong ký ức
Dạ quỳ vàng ngập sắc Tây Nguyên
Rực rỡ như nắng ngọt lên hương
Tây Nguyên! Tây Nguyên mùa thương mùa nhớ!
Một lớp học với biết bao cái tên thân thuộc
Bao nụ cười bao ánh mắt vấn vương
Những Cảnh, Chiến, Chinh, Công, Diễn, Vĩnh, Cường
Chất, Việt, Đức, Đào, Sương, Sáng…
Như ngọn núi Ngọc Linh kiêu hùng, như dòng Đắk Bla huyền thoại
Ngọn Lô Ba, Pa Sỹ của đại ngàn
Thảo, Nguyệt, Nhật, Phan, Phú, Phương, Quang
A, Bốn, Y Liêng, Y Duyên, Y Hliếu, Y Thủy…tên núi tên rừng, tên mùa mưa mùa nắng.
Sẽ có một mùa hoa thơm hoài trong kỷ niệm
Hương cà phê ngan ngát đất trời
Sắc trắng phiêu bồng như áng mây (Vân) trôi
Ta sẽ nhớ phải không Thạnh, Anh, Bình, Lộc, Luân, Mai, Nết?
Kỷ niệm ngọt thơm như sắc mật của đất trời
Như đất đỏ bazan quện chặt nghĩa tình đồng chí
Như thảo nguyên mùa cao su trút lá
Tuyển, Tùng, Tâm, Tuấn, Nga, Hằng…ai có thể quên?
Ai có thể quên vị muối kiến vàng?
Ai có thể quên cơm lam, rượu cần, măng le, cà đắng
Thanh, Xoan, Thủy, Ngọc, Hải, Hà… nhớ không những chiều xa vắng
Ta tịnh lòng nghe những hồi kinh?
Tòa giám mục, nhà Thờ gỗ vẫn lặng thinh
Những cơn rét nhỏ, những chiều mù sương se lạnh
Những mùa gió, mùa mưa nhỏ giọt trên mái nhà rông cổ
Mắt cao nguyên! Ôi những đôi mắt cao nguyên!
Một lớp học với 76 cái tên
Sẽ là hành Trang theo ta một đời không mỏi
Như con đường Trường Sơn huyền thoại
Phải không Em, Bắc, Duyệt, Lân, Trụ, Hoàng?
Khải, Khiêm, Ký, Sang, Kiên, Thức, Thi, Toàn
Giáp, Hiềng, Hưng, Dũng, Diệu ơi chẳng thể nào quên được
76 cái tên, 90 bóng hình thân thuộc
Khắc trong tim- nỗi nhớ một đời!
Sẽ có một mùa hoa thắm mãi tim tôi
Sẽ có một dòng sông tình yêu không bao giờ cạn
Có một quãng đời tôi thiết tha vô hạn
K12 ơi! Mãi mãi nhớ đến Người!
Bùi Hoa