Xuân về
Phải chăng em mới tô son
Hay là xuân đã ghé ngang nơi nầy
Cho làn má thắm hây hây
Đôi môi lúng liếng nụ cười như hoa
Áo bay trong gió thướt tha
Hương đưa xao xuyến khi xa khi gần
Đất trời như cũng thanh tân
Bên em là một bức tranh yên bình
Con đường màu nắng lung linh
Xanh non lối cỏ mịn mềm dưới chân
Những con chim én gọi đàn
Nghiêng nghiêng đôi cánh dệt vần yêu thương
Là em hay cả mùa xuân
Cho tình cứ mãi bâng khuâng rộn ràng
Hoa thơm theo gió tỏa lan
Xuyến xao quấn quýt vẫn còn đâu đây!
Trần Kỳ Duyên